Theo số liệu giám sát ngộ độc và yếu tố dịch tễ, hàng năm vào thời điểm mùa Xuân và đầu màu Hè đặc biệt là tại các tỉnh miền núi phía Bắc và Tây Nguyên thường xảy ra các vụ ngộ độc do người dân sử dụng các thực phẩm có chứa độc tố tự nhiên (nấm độc, hoa quả rừng, cây rừng,…). Trong đó đã có những trường hợp tử vong hoặc để lại di chứng nặng nề cho những người bị ngộ độc dù đã được cứu chữa kịp thời..
Vì vậy người dân cần nêu cao cảnh giác, tuyệt đối không sử dụng các loại cây, con lạ, đặc biệt là các loại nấm mọc tự nhiên trong rừng, như: nấm có đủ mũ, phiến nấm, cuống, vòng cuống và bao gốc thường là nấm độc; bên trong thân cây nấm màu hồng nhạt, mũ nấm màu đỏ có vẩy trắng, sợi nấm phát sáng trong đêm là nấm độc; bộ phận độc nằm trong toàn bộ thể quả nấm (mũ, phiến, vòng, cuống, bao gốc nấm), độc tố thay đổi theo mùa, trong quá trình sinh trưởng của nấm, trong môi trường đất đai, khí hậu phù hợp, nhất là vào mùa xuân thời tiết ấm rất phù hợp cho các loại nấm độc sinh trưởng, phát triển… Người dân cần phải thay đổi quan niệm “nấm có màu sắc sặc sỡ là nấm độc hay loại nấm mà côn trùng và động vật ăn được là nấm lành”. Đây là những quan niệm sai lầm, vì trên thực tế có rất nhiều vụ ngộ độc là do loại nấm trắng mọc hoang dại lại chứa chất a-ma-tốc-xin cực độc. Khi ăn phải loại nấm này triệu chứng xuất hiện muộn (khoảng 6-8 giờ sau ăn) và gây ngộ độc rất nặng. Người dân tuyệt đối không ăn nấm lạ, nấm hoang dại, các loại nấm đã ôi thiu do không được bảo quản đúng cách; tuyệt đối không được thử nấm độc bằng đũa bạc, thìa bạc hoặc bằng kinh nghiệm như cho chó, gà ăn trước...